Thứ Năm, 30 tháng 8, 2012

Từ công nhân tôi đã có '1 chồng, 2 con, 3 tầng, 4 bánh'

Xuất thân từ gia đình nghèo khó, chồng từng làm phụ hồ, nhưng bằng ý chí và nghị lực của mình, tôi đã kiếm được cơ ngơi có thể coi là thành đạt ở cái tuổi 25.


Tôi đã đọc bài viết "Vì sao tôi nghèo mà anh lại giàu" và có đọc những bình luận trái chiều từ phía các bạn độc giả. Bản thân tôi dựa vào những gì tôi đã làm, tôi đang có và những gì tôi đang phấn đấu thì xin có đôi lời gửi các bạn độc giả khác như sau:

Để trở thành người như hôm nay, tôi đã phải làm việc 20 tiếng/ngày. Ảnh minh họa: Internet
Tôi năm nay 25 tuổi, xuất thân từ gia đình công nhân nghèo. Bố mẹ tôi lại ly hôn khi tôi mới 4 tuổi. Tôi sống cùng người mẹ bệnh tật và bằng tiền trợ cấp của mẹ. Họ hàng cũng không có ai làm quan chức cả... Chồng tôi là một cậu bé mồ côi phải bươn chải chăm lo cho 5 anh em bằng đủ nghề phụ hồ, thợ mộc...

Còn bây giờ chúng tôi cũng đã có công ty riêng, và tôi - một người phụ nữ có thể xem là thành đạt hơn so với bạn bè cùng trang lứa vì tôi đã có 1 chồng, 2 con, 3 tầng, 4 bánh (nhà 3 tầng , xe hơi ). Vậy tôi đã có những thứ đó như thế nào?
Tôi đồng ý với quan điểm của tác giả bài viết " Vì sao tôi nghèo mà anh lại giàu" ở trên. Suy cho cùng muốn thành công phải có sự chăm chỉ lao động, học hỏi và có chí như cô thợ dệt kia. Có ngày hôm nay bằng lao động chân chính nên vợ chồng tôi tiêu pha vừa đủ, trân trọng từng đồng tiền cũng chính là từng giọt mồ hôi công sức.
5 năm qua tôi làm việc không nề hà vất vả 20 tiếng/ngày. Ngày lao động tay chân, tối lên mạng, mua sách tự học, tìm thầy hướng dẫn và quan trọng hơn cả là tôi biết tự kiếm việc, xin việc cho mình làm. Dù không yêu cầu trả lương nhưng người ta cũng trả công cho tôi xứng đáng.
Với tôi, để có được công việc và niềm tin của người khác khi giao việc cho mình đã là một bước thành công lớn rồi. Trong khi các bạn tôi đang chật vật đi tìm việc hoặc đã đi làm với mức lương 3-5 triệu thì hiện tại tôi có thể vừa làm kế toán vừa làm quản lý với mức lương trên 20 triệu đồng.
Qua bài viết này, tôi muốn nhắn nhủ tới các bạn trẻ sắp hoặc đã ra trường rằng đừng quá tự tin vào bằng cấp hay tự ti không có quan hệ ô dù vì nó chỉ chiếm 1% yếu tố mà thôi. Thành công do chính các bạn "tạo dựng" và "trả giá".
Dương Trúc Mai

================================================

Lương 20 triệu nhưng kiếm được 1,2 tỷ đồng một năm

"Mỗi năm gần đây vợ chồng tôi kiếm được khoảng 1,2 tỷ đồng. Học phí cho hai con khoảng 6 triệu đồng một tháng, trừ các khoản chi phí khác vẫn còn kha khá. Chúng tôi thừa sức mua được xe ô tô tiền tỷ và vài cái nhà khác rồi buôn đi bán lại".
>Lương 20 triệu làm sao mua nhà lầu xe hơi

Tôi là tác giả của bài viết Từ công nhân tôi đã có '1 chồng, 2 con, 3 tầng, 4 bánh'. Tôi đã đọc rất kỹ các hồi âm của độc giả và xin được có đôi lời.
Tại sao các bạn chỉ cộng trừ nhân chia số lương 20 triệu đồng của tôi? Khi tôi đi làm thuê, tôi đã đạt được mức lương như thế rồi. Và sao các bạn không nghĩ sâu xa hơn một chút rằng liệu tôi có đứng nhìn mình sống với mức lương như thế không?

Đấy chỉ là mức lương cơ bản thôi chứ không đủ tích trữ để tôi có thể mua được những thứ tôi đã kể. Chồng tôi khi có điều kiện cũng đi học lại cùng tôi tại các trung tâm kế toán, thậm chí còn thi đỗ tại chức. Vì sao các bạn không nghĩ rằng khi tôi đã lên quản lý, kiểm toán được, tiếng Anh giao tiếp tốt.... thì tôi được các công ty khác mời tư vấn hay làm CEO cho họ?
Khi mức lương của tôi đạt tầm như thế thì những mối quan hệ khác hẳn nhiên sẽ dần dần cũng được hình thành, dù tôi xuất thân bình dân, không phải con ông cháu cha.
Chẳng nhẽ tôi lại khoe khoang nói hẳn ra chi tiết cách tôi đã xoay vòng đồng tiền do tôi kiếm được như thế nào?
Mỗi năm gần đây vợ chồng tôi kiếm được khoảng 1,2 tỷ đồng. Học phí cho hai con khoảng 6 triệu/tháng, trừ các khoản chi phí khác vẫn con kha khá, chúng tôi thừa sức mua được xe ô tô tiền tỷ và vài cái nhà khác rồi buôn đi bán lại.
Khi nhà đất chững thì chúng tôi cũng không quá cần tiền để bán tháo. Thời gian đầu tôi buôn hàng công nghệ thông tin, khi đã bão hòa thì tôi buôn máy chiếu và giờ tôi lại cập nhật sản phẩm khác...
Đấy là cách kiếm tiền của chúng tôi. Chúng tôi không vay hoặc cho vay tiền tín dụng đen, không hoang phí đi hưởng thụ để "thể hiện đẳng cấp".
Nói lý thuyết thì dễ còn thực tế thì rất vất vả, phải phụ thuộc nhiều vào khả năng thích ứng, sự nhanh nhạy của bản thân.
Khi kể về trường hợp của mình, tôi không có ý khoe khoang tài sản hay tự mãn với thành công. Điều duy nhất tôi muốn gửi gắm là mong các bạn sinh viên mới ra trường hay những ai đang khởi nghiệp hãy luôn kiên trì, chăm chỉ và nhanh nhạy, biết tạo ra cơ hội cho chính mình và thành công sẽ đến.
Và các bạn ơi, đừng nhân chia số lương của tôi, cái tôi đạt được to lớn hơn nhiều. Một cách chân chính, ít nhất tôi cũng tạo ra được vị trí nhỏ nhoi cho mình.
Dương Trúc Mai

================================================

Tôi tin và rất tin
Mình không hiểu sao các bạn lại đặt nghi vấn với câu chuyện bạn Mai nhỉ! việc ấy có rất nhiều người đã và đang đạt được (nên không có gì phải nghi ngờ cả) như tớ đây 26t, không bằng đại học, không bằng trung cấp.
đến năm 24t vẫn đi làm công cho người ta. sau thời gian học hỏi thì bắt đầu kinh doanh với số vốn vay bên ngoại 20t, bên nội 20t (tớ đã lập gia đình từ năm 24t con trai hiện 2t vợ đang đi hoc đại hoc).
công ty tớ nhỏ lắm chỉ có 6 nhân viên. Mỗi tháng chi phí bỏ ra bao gồm tiền nhà 10triêu (vì tớ dùng làm văn phòng luôn). tiền con đi học và chi phí phụ tầm 5 triêu, tiền vợ chi phí học hành và phụ phí tầm 3 triệu (vợ học trường dân lập). Tiền tớ bạn bè quan hệ tầm trung bình 7-10triệu.
Vậy mà sau chưa đầy 2 năm hại vợ chồng cũng tích góp được hơn 800triệu. đấy là vì hai vợ chồng còn chưa sống tiết kiệm (vợ chồng trẻ mà hay di chơi và ăn lung tung lắm).
Nói qua qua vậy thôi để hiểu nếu chị Mai làm việc lại thêm cả chồng nữa thì nhà lầu xe hơi cũng không có gì khó hiểu (còn người sướng hay khổ nó còn cái may mắn nữa mà)
 Các bác thạc sỹ, tiến sỹ, giáo sư đừng tính toán trên sách vở nữa. Các số liệu nó chỉ mang tính chất tham khảo, thực tiễn mới là điều quan trọng

==============================================

Vì sao tôi nghèo mà anh lại giàu?

Tại sao có cô công nhân dệt làm suốt 4 năm, đình công lên xuống mà vẫn không được tăng lương, còn một cô công nhân khác chỉ sau 2 năm đã kịp trở thành bà chủ một xưởng may?

Ở đời người ta thường hỏi “Làm giàu thế nào?” chứ ít ai chịu hỏi “Vì sao tôi nghèo?”. Chính vì vậy nhiều người không bao giờ nhìn thấy những nhược điểm của mình để tự khắc phục và cuối cùng nghèo vẫn hoàn nghèo.
Chuyện anh nông dân
Có anh nông dân tên Nghèo, ông bà để lại cho 3 thửa ruộng. Mỗi năm ba vụ bán mặt cho đất bán lưng cho trời, sau khi trừ tiền giống, tiền phân, tiền phơi … và không bị lũ lụt, sâu rầy thì chỉ kiếm đủ tiền chi tiêu ăn uống. Năm ngoái xã mở đường nhựa qua ruộng Nghèo, tiền đền bù cũng được kha khá, nhưng chỉ ăn được hơn năm thì lại…nghèo.


Ảnh minh họa. Nguồn: Internet
Một anh nông dân khác tên Giàu, nhà cũng 3 thửa ruộng, cũng làm quần quật như anh Nghèo. Cuối vụ đập lúa xong anh hốt trấu về om bếp, xin người ta rơm rạ rồi bó lại thuê xe thồ đến bán cho nhà người xóm trên nuôi bò. Tối nằm vắt tay lên trán anh chợt nghĩ, sao nông dân thì cứ phải bán thóc nhỉ?
Thế rồi anh học người ta lấy gạo làm sợi bún, đem bỏ mối ngoài thị xã. Anh thấy hạt gạo chỉ chế biến chút thôi đã bán được giá gấp 5 lần. Thấy Nghèo mất ruộng, Giàu cho thuê ruộng cày, mua gạo của Nghèo về làm bún bán, không làm ruộng nữa.
Chuyện cô thợ dệt
Cô thợ dệt tên Nghèo, làm công nhân trên tỉnh, một ngày đạp máy 12h, đã 4 năm nay cô chỉ may cái túi vào áo. Vật giá leo thang, tiền lương vẫn thế, khó sống quá, cô rủ chị em đình công đòi tăng lương, chủ bảo 4 năm cô cũng chỉ làm được từng ấy việc, sao tôi phải tăng lương?
Một cô thợ may khác tên Giàu, làm cùng khâu với cô Nghèo. Giàu làm được 3 tháng biết việc rồi là xin sang tổ khác, cứ thế 2 năm sau đã thạo làm hết các khâu. Chủ đưa cô lên làm trưởng ca, lo chỉ bảo đôn đốc chị em trong xưởng.
Cuối năm rồi Giàu xin nghỉ về quê 3 tháng, dạy chị em trong làng xỏ kim may áo, vay tiền mua máy rồi lên tỉnh nói với chủ “chị giao áo cho em may, thợ em ở nhà không phải ăn cơm ở trọ nên em giao hàng giá rẻ hơn cho chị”. Còn Nghèo đâu biết vì có những người như Giàu mà Nghèo chả được tăng lương.
Chuyện anh họa sĩ
Một anh họa sĩ tên Nghèo, làm công ở xưởng chép tranh. Nghèo khéo tay vẽ đẹp, tranh của danh họa nào vẽ cũng giống một chín một mười. Nhưng đã sáu năm rồi, Nghèo vẫn cứ ... chép tranh.
Còn anh họa sĩ tên Giàu, chép tranh chả đẹp bằng Nghèo, chủ bán không được nên cho nghỉ việc. Giàu ngẫm tranh chép cũng là đồ giả mà lại đắt, chỉ bọn trọc phú mới mua. Giàu phóng tranh thành ảnh, lồng khung sang trọng rồi bán giá chỉ bằng 1/4 tranh của ông chủ nơi Nghèo làm việc. Thấy Giàu phất nhanh Nghèo hỏi cách nào, Giàu bảo “tại tớ bán khung mà người thì lại mua tranh”.
Ngẫm ở đời người ta thường hỏi “Làm giàu thế nào?” chứ ít ai chịu hỏi “Vì sao tôi nghèo?”

==============================================

Sống phải có nghị lực và ước mơ
ôi đọc bài viết của bạn Dương Trúc Mai và xin có một số ý kiến nhỏ cùng bạn đọc:
 1. Mỗi một người ở một góc nhìn khác nhau, một vị trí xã hội khác nhau nhưng qua những ý kiến về bài viết của bạn Mai tôi thấy có tới 59% cho là không thể thì theo tôi đó là những bạn chưa giám nghĩ, chưa giám làm. Với tôi thấy rằng trong cuộc sống có rất nhiều cơ hội cho mỗi người, điều quan trọng là mình có nắm bắt được và tận dụng được cơ hội đó không mà thôi.
 2. Tôi là một bác sĩ tốt nghiệp được 10 năm, từ 2003 đến 2008 tôi là công chức của một bệnh viện tại Hà Nội với mức tổng thu nhập khoảng 10 triệu/tháng, lúc đó tôi không bao giờ giám mơ đến nhà và xe.
 Sau đó tôi đã bỏ công chức và học thêm 2 năm (2008-2010). Tháng 7/2010 tôi học xong và bắt đầu đi làm với mức lương khởi điểm là 30.000.000đ, sau 6 tháng lương của tôi là 85.000.000đ.
Khi đó tôi nghĩ là phải làm cái gì đó cho riêng mình nên tôi đầu tư làm phòng mạch riêng. Từ 2/2011 - 8/2012 tôi gây dựng được 3 phòng mạch cho riêng mình và mua được xe gần 1 tỷ.
3. Các bạn thấy đó, bằng công sức lao động miệt mài và cố gắng hết sức mà tôi dã làm được những cái tưởng chừng là không thể. Với tôi hiện tại thu nhập không dưới 150 triệu/tháng nhưng tôi phải làm việc không dưới 12h mỗi ngày.
Các bạn hãy cố gắng lên, cơ hội đang chờ các bạn nhưng phải bằng suy nghĩ và hành động cụ thể chứ không thể ngồi chờ sung rụng được đâu. "Sống là phải có ước mơ" Nếu được tôi cũng muốn một lần nói chuyện cùng bạn Mai! Thân ái!

==============================================

Mọi chuyện đều có thể xảy ra
Quan điểm của tôi là mọi việc đều có thể xảy ra. Nên việc cô Trúc Mai có được những gì như ngày hôm nay cũng chẳng có gì là ghê gớm hay đáng tranh cãi. Chỉ có điều cô quá ngạo mạn khi đưa ra những lời như vậy để động viên lớp trẻ. Tôi cũng là người phụ nữ (mà còn là độc thân 1 mình nuôi con ăn học). Chẳng thể tin được sau 5 năm với khoảng 200 triệu trong tay giờ tôi có 1 căn nhà trị giá 3 tỷ, đầy đủ tiện nghi, con gái ăn học đàng hoàng (5 triệu/ tháng).
 Tôi cũng chẳng phải bươn chải nhiều mà chỉ mua đi bán lại 1 căn nha thôi. Tất cả là do may mắn và 1 phần nhanh nhạy, chớp thời cơ.
Có những người 10 năm trước khi chúng ta đang mài kinh, luyện sử trên ghế nhà trường thì họ đã bươn chải bán từng bông hoa. Giờ họ đã là tỷ phú sở hữu khối tài sản 700 tỷ. Tất cả là số phận và may mắn các bạn ạ.

====================================================
Chuyện của tôi
Tôi năm nay 32 tuổi, là giám đốc của 1 công ty mỹ phẩm, thu nhập cũng thuộc hàng khá ở HN. Tuy nhiên ít ai biết được sự nghiệp của tôi bắt đầu từ con số 0.
Sinh ra tại vùng quê nghèo, mẹ mất khi tôi chưa học xong PTTH. Khi học xong PTTH tôi nhờ cậy mãi mới xin được việc làm phục vụ bàn ở một nhà hàng tại HN(năm 2001 xin được 1 việc làm thật là khó khăn). Buổi sáng khi các bạn làm cùng tôi được ngủ đến 9h sáng thì tôi đã dậy đị học tiếng Anh từ 6h.
Khi tôi đi học về thì cũng đến giờ làm việc. Tôi làm việc ở nhà hàng đó được khoảng 3 năm, lúc này tôi đã dành dụm được chút ít tiền + cậu em trai cho thêm 1 ít (cậu em trai tôi làm phụ bếp cho nhà hàng).
Tôi dùng số tiền đó đi học lái xe ở C500. Sau khi đã có bằng lái xe, tôi nhờ 1 anh bạn xin vào làm lái xe cho 1 công ty mỹ phẩm. Tôi làm việc không biết mệt mỏi và không từ chối bất cứ việc gì ở công ty kể cả việc đó không phải việc của tôi. Hàng tháng tôi có nhiệm vụ chở nhân viên kinh doanh xuống các tỉnh để mở rộng đại lý. Do có chút năng khiếu thuết phục người khác + ham học hỏi, tôi đã làm luôn phần việc của nhân viên kinh doanh.
 Tình cờ một hôm giám đốc công ty đi công tác cùng, sau khi kết thúc chuyến công tác, anh giám đốc nói tôi có năng khiếu kinh doanh và quyết định chuyển tôi lên phòng kinh doanh.
Tôi làm việc chăm chỉ ở vị trí kinh doanh được khoảng 6 năm. Mức lương của tôi lúc đó khoảng ngoài 20 triệu, có những tháng ngoài 40 triệu.
Nếu như tôi bằng lòng chấp nhận với những gì mình đang có, thì mức lương đó là quá ổn đối người không có bằng cấp gì như tôi.
Tuy nhiên ước mơ của tôi quá lớn, tôi ước mơ sẽ thành ông chủ, tôi mơ ước mình có một công ty riêng do mình điều hành, tôi ước mơ mình được học đại học.
Giấc mơ đó đã có từ khi tôi còn làm nhân viên phục vụ ở nhà hàng. Cuối năm 2009 tôi quyết định thi vào khoa tại chức ĐHKTQD, một phần ước mơ của tôi đã được thực hiện.
 Cũng vì việc học của tôi mà đôi phần công việc của tôi bị anh hưởng. Tôi sắp xếp lịch đi công tác ít hơn => có chút mâu thuẫn trong công việc. Cuối 2010 tôi quyết định mở công ty riêng nhập khẩu và phân phối 1 nhãn hiệu mỹ phẩm BEBECO của Hàn Quốc chuyên về các sản phẩm chăm sóc da và make-up (công ty cũ tôi làm việc là mỹ phẩm chăm sóc tóc).
Hiện nay thị phần mỹ phẩm của công ty chúng tôi tương đối lớn trên thị trường và bản thân tôi đang học năm cuối ĐHKTQD khoa QTKDTH. Tôi được coi là thành đạt trong mắt của bạn bè. Tôi viết những dòng ngắn ngủi này để gửi gắm tới các bạn trẻ, các bạn có trí thức, các bạn có sức khỏe, các bạn có ước mơ.
Hãy biến ước mơ đó thành sự thực bằng chính hành động của các bạn. Giàu có chính là do đôi bàn tay ta làm ra.
============================================================

chuẩn không phải chỉnh - tôi cũng thế
đồng ý với bạn - tôi cũng làm được như bạn, tuy nhiên lâu hơn, bắt đầu làm được lúc 29 tuổi. đầu tiên, tôi lĩnh lương tại một dự án với mức lương 15tr/tháng (được bao cấp vài khoản chi tiêu cá nhân nữa) tổng cộng cũng được khoảng 20tr/ tháng mất 1 năm đầu, vợ chồng tôi tiết kiệm được 100tr - mua vàng sau 2 năm sinh lời gấp đôi năm thứ 2, tiết kiệm được 100tr nữa vứt vào bất động sản (cùng góp vốn với một vài người) - sau 1 năm lãi được 150tr năm thứ 3, tiết kiệm được 100tr như vậy tổng cộng tôi đã có 550tr là cuối năm 2008 (đây là năm của bất động sản).
Tôi cần mua đất, đã vay thêm 550tr nữa để mua 1 mảnh đất 1,1tỷ (vì ở vị trí quản lý nên việc vay tiền của người khác khá dẽ dàng vì họ biết tôi có khả năng trả). sau 06 tháng bán được 1,8tỷ. tiền trả lãi vay bằng 100tr tiết kiệm của năm thứ 4. Như vậy sau 3,5 năm (giữa năm 2009 - vẫn là thời gian của bất động sản), tôi đã có đất hơn 1tỷ. tiếp tục xoay vòng...
Bây giờ tôi cũng có 2 mảnh và 1 cái oto. Như vậy, tôi nghĩ lương 20tr mua được nhà và ôto (nhưng phải nói thật là rất vất vả)











Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét